yêu em lần nữa được không anh

Em là cả thế giới với anh, xin hãy cho anh thêm một cơ hội để chứng minh tình yêu của anh dành cho em. Anh xin lỗi và anh yêu em nhiều. Anh hứa từ bây giờ anh sẽ trở thành một người tốt hơn và sẽ không bao giờ làm tổn thương em nữa. Anh xin lỗi. Anh xin lỗi vì đã cư xử không đúng mực với em. Em biết anh yêu em nhiều như thế nào mà. Yêu Em Lần Nữa, Được Không Anh? - Chương 09. Tác giả: Lạc Thành Hòa thừa nhận, ông rất có lỗi với Shary, ông và Shary là kết hôn buôn bán, ông không yêu Shary, hơn nữa trước khi kết hôn ông đã quen biết Mai Phương. Khi đó ông và Mai Phương đã quen nhau nhiều năm, cũng Thấm ướt hết vai anh tại sao. Có lẽ bởi anh đã làm em không vui. Cũng vì anh đã không lắng nghe những khi em buồn. Để em vội vàng bước đi lạnh lùng. Lần sau cuối xin em thứ tha, mong em đừng khóc. Hãy cho tình yêu hiểu ra, để rồi thêm 1 lần nữa yêu. Sẽ mãi luôn yêu em Ver1. Anh dừng C chân, ngước nhìn trời cao vàng G muôn ánh sao. Để buồn Am đau, phủ lên bờ vai hao Em gầy. Ngày mà F ta rời xa, quay G lưng. về nhau, liệu Em đã có ai ngoành Am lại. Cả hai Dm bước đi vội vàng, (một) kết thức lỡ làng, cho G ta. Nơi giọt C sương, vẫn nằm lại Cô chỉ biết, mỗi người chỉ có thể sống duy nhất một lần trên đời, vậy tại sao lại buông tay người mình yêu dễ dàng đến thế. Khi nãy, khi anh nói một chữ "Có" kiên định như vậy, cô thực sự muốn nói rằng "Vậy mình có thể yêu nhau thêm một lần nữa không Ou Rencontrer La Femme De Sa Vie. ReviewYÊU EM LẦN NỮA, ĐƯỢC KHÔNG? Tác giả Nguyên ViệnThể loại Hiện đại, trùng sinh, nam nhỏ tuổi hơn nữ, sắc, HETình trạng 9 chương – hoàn -Lạc An Hải kiếp trước vô cùng thống hận mẹ con Hàn Đinh Duệ. Vì họ mà cha cô li dị với mẹ, vì họ mà mẹ cô ôm tức tưởi mà chết, vì họ mà không ngày nào trong nhà không cảm thấy ngột ngạt vì chiến tranh giữa hai cha con. Cô nghĩ bản thân mình sẽ hận họ cho đến cuối cuộc đời. Cho đến khi cô bị tai nạn máy bay mà qua đời. Nhìn thấy người cha già luôn khắc khẩu lạnh nhạt với mình mái tóc trong một đêm mà bạc trắng, gương mặt già nua khóc trước mộ cô. Còn Hàn Đinh Duệ người đàn ông luôn bộ dạng điềm tĩnh thờ ơ ngày nào cũng ở trong phòng cô, cầm khung ảnh của cô vuốt ve mỗi đêm, nằm trên giường cô từ đêm tối đến lúc bình mình. Nhiều năm sau anh vẫn không lập gia đình, chỉ đơn giản nhận nuôi một đứa bé, đến lúc chết anh vẫn cầm khung ảnh của cô trong tay, thì thầm cái tên mà suốt đời anh yêu dấu. Có chút gì đó tiếc nuối...Chút gì đó hối hận...Gía như có thể làm lại...có lẽ quan hệ của bọn họ sẽ không đi đến bước đường cùng. Và có lẽ ông trời nghe thấu lòng cô nên mới quyết định để Lạc An Hải sống lại vào năm cô 14 tuổi, tuy vẫn còn rất ghét người phụ nữ kia, nhưng dường như hận ý trong lòng cô đã ít nhiều vì hai người đàn ông kia mà nguôi ngoai. Mặc dù vẫn đối chọi với cha già nhưng đã không còn gay gắt như kiếp trước nữa. Nhìn Hàn Đinh Duệ lúc này chỉ là thằng nhóc 10 tuổi, nhưng Lạc An Hải nhận ra, cái vẻ đạm mạc kia ấy vậy mà đã theo hắn khi còn rất nhỏ. Lạc An Hải cảm nhận được tình cảm của anh, nhưng cô không biết anh yêu cô từ lúc nào, và cô cũng không muốn anh yêu cô nữa, không muốn nhìn thấy cảnh người đàn ông tiều tụy kia đêm nào cũng thức trắng trong phòng cô. Cô trốn chạy, dùng lời lẽ cay độc đay nghiếng anh, để anh không yêu cô, tốt nhất là chán ghét cô. Lúc đầu Hàn Đinh Duệ cũng chỉ vì mẹ anh khuyên bảo phải nhường nhịn cô, vì bà cảm thấy hai mẹ con bà là có lỗi với cô. Từ nhường nhịn không biết từ lúc nào anh đã tập thói quen dõi theo hình bóng cô. Khi nhận ra tình cảm của mình, Hàn Đinh Duệ đinh ninh là chờ thêm vài năm nữa để cô từ từ tiếp nhận anh, nhưng nhìn người phụ nữ vô tâm vô phế kia càng chơi càng quá đáng, thế là anh quyết định “xử” luôn ]] còn xử cái gì, xử thế nào thì nhìn tên tác giả là biết v Đọc truyện này làm mình có cảm giác nam chính có máu M, thích bị ngược hay sao ấy. Thích bị chửi, bị chị cắn, cào cấu, nói chung là thích bị nữ chính bạo hành. Nữ chính thì đúng kiểu ngoài lạnh trong nóng, mạnh miệng nhưng tâm ỉu xìu. Ngoài ra phải nói thêm nam chính đúng kiểu mặt dày vô sỉ, mặt lạnh tâm đen tối, làm chuyện mờ ám mà lúc nào cũng trưng ra bộ dáng quân tử, lợi dụng lúc người tay “say xỉn” ăn đậu hủ xong, sáng ra làm mặt vô tội nữa ]]. Đầu truyện có chút ngược nhưng càng về sau thì ..chậc chậc... Truyện của Nguyên Viện thì thịt thà không thiếu nha v Ai cần một bộ truyện ngắn để giải trí thì đây là một lựa chọn không tồi đâu -Review by PisàDes by Cỏ Tần *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic Google/huaban Tình yêu pha lê 1041 15/10/2022 ReviewTÌNH YÊU PHA LÊTác giả Tuyết Ảnh Sương HồnThể loại Hiện đại, Thanh Xuân vườn trường, Ấm áp, dài 10 chươngTình trạng Hoàn đã vị phát hành Quảng Văn LeaksTrở thành bác sĩ, k... Nếu mùa hạ ấy em không gặp anh 1038 15/10/2022 ReviewNẾU MÙA HẠ ẤY EM KHÔNG GẶP ANHTác giả Tuyết Tiểu ThiềnThể loại Hiện đại, thanh xuân vường trường, yêu thầm, GE thiên về SEĐộ dài 36 chươngTình trạng Hoàn đã XB__________________Đây là một câu chuyện, một b... Thất tịch không mưa 1037 15/10/2022 ReviewTHẤT TỊCH KHÔNG MƯATác giả Lâu Vũ TìnhThể loại INCEST WARNING , hiện đại, ngược tâm, nhẹ nhàng, dài 19 chươngTình trạng Hoàn, đã xuất lẽ cuốn sách này không có gì... Thiên sơn mộ tuyết 1036 15/10/2022 ReviewTHIÊN SƠN MỘ TUYẾTTác giả Phỉ Ngã Tư TồnThể loại Hiện đại đô thị, ngược tâm, nam thâm tình, SE. Ngoại truyện dài 25 chương + 4 phiên trạng Hoàn, đã xuất bản, đã chuyển thể thành Từng có người yêu tôi như sinh mệnh 1035 15/10/2022 ReviewTỪNG CÓ NGƯỜI YÊU TÔI NHƯ SINH MỆNHTác giả Thư NghiThể loại Hiện đại, hắc bang, cảm động, SEĐộ dài 11 chương + NTTình trạng Hoàn đã xb__________________Tình yêu "khắc cốt ghi tâm" là như thế nào?Có phải là k... 33 ngày thất tình 1034 15/10/2022 Review33 NGÀY THẤT TÌNHTác giả Bảo Kình KìnhThể loại hiện đại, hài, OESố chương 35 chươngTình trạng hoàn, đã XB chuyển thể thành phimLink onl http// Valentine’s ... Contents1 Giới thiệu Truyện Yêu Em Lần Nữa, Được Không Anh?2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Yêu Em Lần Nữa, Được Không Anh? “cập nhật ngày 13/06/2023“ Trọn bộ Yêu Em Lần Nữa, Được Không Anh? Full tập được cập nhật mới nhất ngày 13/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Yêu Em Lần Nữa, Được Không Anh? 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Yêu Em Lần Nữa, Được Không Anh? Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 13/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Truyện Yêu Em Lần Nữa, Được Không Anh? thuộc thể loại ngôn tình trùng sinh, đem lại cho bạn đọc cảm giác hạnh phúc khi tìm lại được chính bản thân mình. Cô được rất nhiều chàng trai để ý đến nhưng chỉ vì những câu nói của cô mà tất cả các chàng trai đó bỏ chạy mất dép, không dám quay đầu lại. Vậy mà anh lại dám đeo bám cô cho đến lúc cô vĩnh viễn không còn trên đời này. Sống lại lần nữa anh vẫn quyết theo đuổi, đeo bám cô cho bằng được…Nhưng thực ra cậu ta chỉ yêu thầm cô thôi! Vậy cuối cùng là họ có thể ở bên nhau sau khi có một biến cố lớn như vậy? Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Trọn bộ Truyện Yêu Em Lần Nữa, Được Không Anh? “cập nhật ngày 13/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment Lạc An Hải dùng sức cắn, như muốn trút hết lên Hàn Định Duệ. Môi cậu bị cắn chảy máu, đau đến ê nhiên cô hôn cậu làm cậu cảm thấy kinh ngạc, lập tức hiểu được ý của cô, trong lòng vui mừng không thể diễn tả, cậu lập tức nâng gáy cô lên, ra sức đáp trả nụ hôn của cô, dùng sức ngấu nghiến cánh môi mềm dù sao cậu cũng không nỡ, thay vì ra sức dùng răng nanh khiêu khích, cậu lại dùng lưỡi đi vào cái miệng xinh xắn, quấn lẫy cái lưỡi mềm, ẩm ướt, giao triền không dứt. “Ưm...” Lạc An Hải phát ra tiếng kêu nhẹ, đầu lưỡi bị quấn chặt lấy, khắp nơi đều là hương vị của cậu, mọi tiếng rên của cô đều bị cậu nuốt lấy, thu lại đầu lưỡi, hô hấp kịch liệt, giọt tơ óng ánh vẫn dây dưa không dứt. Lạc An Hải giữ chặt lấy cậu, cần sự ấm áp của cậu tiếp thêm dũng khí cho cô, muốn cậu ôm cô thật chặt, để cô bạo gan yêu cậu. Cô chủ động làm cho Hàn Định Duệ ngạc nhiên, vui mừng, lập tức ôm chặt lấy khắc này cậu chờ rất lâu rồi, cậu nghĩ cậu sẽ phải chờ thêm vài năm nữa, nhưng mà... so với người khác cậu hiểu rõ sự cố chấp của cô, đã chuẩn bị trường kì kháng chiến để chinh phục cô, để cô chấp nhận cậu, không ngờ thời khắc này sẽ đến sớm như vậy. Cô không còn né tránh cậu, vừa chân thực, vừa tốt đẹp, làm cho Hàn Định Duệ dường như điên cuồng ép chặt cô vào cánh cửa, nâng cái mông tròn trĩnh của cô An Hải dùng chân cuốn chặt lấy eo cậu, ngón tay luồn vào trong mái tóc đen mềm, cúi đầu cùng cậu hôn kịch liệt, hô hấp của hai người dần dần trở nên khó khăn, mật ngọt cứ theo động tác mà trào ra khỏi miệng, vươn trên chiếc cằm tinh tế của cô. Hàn Định Duệ dùng lưỡi cuốn hết ngọt ngào của cô, đôi môi cậu dần đi xuống, quanh quẩn bên gáy ngọc ngà, ở chỗ xương quai xanh cũng lưu lại mấy dấu hồng ngân, bàn tay khẩn cấp kéo lễ phục xuống, nhũ tiêm căng tròn dần hiện ra ngoài không khí se lạnh. Dưới ánh đèn vàng nhạt, hai đỉnh nhũ tiêm cũng dần hiện ra trước mắt cậu, dường như đang khiêu khích, kêu gọi cậu. Hàn Định Duệ cầm lấy nhũ tiêm bên phải, dùng môi cọ cọ qua đỉnh nhũ hoa, thỉnh thoảng mở miệng ngậm lấy nó, cậu như tìm được một đò chơi mới, ra sức đùa với nhũ tiêm yếu ớt của cô. Lạc An Hải bị kích thích liên tiếp như vậy, không nhịn được giữ chặt lấy gáy của cậu, nhướng người chủ động dâng hai trái bồng đào lên miệng cậu. Không chỉ riêng cậu khát khao, mà cô cũng điên cuồng không khi dỡ xuống phòng bị, cô nhận ra chính mình rốt cuộc không thể từ chối cậu, thể xác và tinh thần tự nhiên vì cậu mà dâng hiến, cầu mong cậu đón lấy, muốn cậu tiến sâu vào trong cô, cũng muốn cậu ôm chặt cô không buông... Thiếu niên trước mắt cùng người đàn ông kia đang hoán đổi cho nhau, mặc kệ là người nào, vẫn đều là cậu, đều ngốc nghếch giống nhau, làm cô muốn ôm chặt lấy tên ngốc Hàn Định Duệ. Không biết được ý nghĩ nhưng lại thấy được vẻ kích động của cô, cậu ngước mắt, nhìn kĩ những gì mà ánh mắt cô toát ra, dường như nó đang được một lớp nước long lanh bao dùng lưỡi gạt đi giọt nước mắt vương trên khóe mắt cô, cẩn thận hôn đôi mi, lại nhẹ hôn lên khuôn mặt cô, dường như cậu muốn hôn lên tất cả những nơi yếu ớt của cô, nụ hôn nhẹ nhàng dần trở nên kịch liệt, bàn tay nâng lấy nhũ tiêm, trực tiếp ngậm lẫy đỉnh nhũ lôi hồng mút lẫy đỉnh nhũ mềm mại, đầu lưỡi không ngừng khuấy đảo trên đỉnh nhũ, tham lam nuốt lấy quả bồng đào ngọt ngào, cậu không tha cho trái dâu đang dần đỏ ửng, không cho nó cơ hội rảnh rỗi, vừa liếm vừa mút, làm cho nhũ tiêm thẳng đứng, mới vừa lòng công kích quả đào bên cạnh, cứ như vừa nãy mà chà đạp, khiêu khích, tay còn lại không biết lúc nào đã chen vào trong váy, đánh úp vào khu riêng tư. Quần lót chữ T ren hoa gợi cảm nhỏ xíu đã sớm tràn ra động tình ẩm ướt, đầu ngón tay nhẹ nhàng tách hai cánh thịt hoa, nhanh chóng bị cái miệng nhỏ mút Định Duệ có thể tưởng tượng lúc cậu tiến vào, vách nộn thịt dâm lãng sẽ mút chặt lấy cậu như thế nào...... Nam tính trong quần dần trở nên trướng đau, khó chịu, cơ hồ như muốn xé rách hết những vướng bận trên cơ thể bọn họ, sau đó thô lỗ, ngang ngược tiến vào. Nhưng cậu vẫn nhịn xuống, cô còn chưa đủ ẩm ướt, cậu sợ làm cô đau, hơn nữa cậu biết kiên nhẫn chờ đợi sẽ có nhiều ngọt ngào ngón tay cậu đang trên đùa miệng hoa, làm cho cô cảm thấy run rẩy, miệng khẽ rên rỉ, ngâm nga, cánh hoa thịt tham lam rung động, khát cầu cậu mau mau tiến vào, thân thể cô vừa mẫn cảm, vừa khêu gợi, mà phụ nữ sau khi mở rộng con tim, cho dù chỉ là một ánh mắt nóng bỏng, cũng có thể làm cho Lạc An Hải cảm thấy nơi riêng tư co rút, mật ngọt nơi ấy tuôn An Hải ôm lấy cổ cậu, nửa đứng nửa kẹp, nhũ tiêm vừa ẩm ướt vừa trướng đau. Ngón tay cậu vừa tiến vào trong cánh hoa, mị thịt ngay lập tức bao chặt lấy cậu, không cho ngón tay rời khỏi, mà miệng cô cũng không ngừng phát ra những âm thanh mê hoặc “Ưm...” -Hàn Định Duệ thích tiếng rên rỉ của cô, tựa như một tiếng ca mê hoặc lòng người, làm cho dục hỏa không ngừng thiêu đốt cơ thể cắn nhẹ đầu nhũ tiêm của cô, ra sức mút lấy, ngón tay ra sức cử động trong cánh hoa, trêu đùa tường hoa mẫn cảm, mỗi lần ra vào kéo ra nộn thịt đỏ tươi, dụ dỗ mật hoa tiết ra không ngừng.“A!” Lạc An Hải không chịu nỗi vặn vẹo cánh mông, đón ý trêu đùa của ngón tay cậu, ngón tay cậu tà ác vo vê lấy nhụy châu của cô, ngón tay liên tục chuyển động, bừa bãi kích thích cánh hoa mềm mại. Quần lót mỏng manh đã sớm ướt đẫm, ngón tay cố ý kéo quần lót, cùng đâm vào cánh hoa mê người của An đứng thẳng dậy, mắt nổi lên sóng nước, thân thể đang dần đạt tới cao trào, Hàn Định Duệ lại đột nhiên rút ngón tay ra.“Đừng mà...” Cô khó chịu phát ra tiếng kêu kháng nghị, không chiếm được thỏa mãn, hoa thịt cơ khát co rút lại, Hàn Định Duệ liếm lấy mật ngọt trên cánh tay, mắt đầy dục hỏa nhìn cô chăm chú, khuôn mặt nhiễm một tầng tình dục đỏ ửng, mê hoặc, khiến cho đối phương cảm thấy mê đưa mật ngọt nơi đầu lưỡi vào trong miệng cô, “Nếm thử đi, nó ngọt biết bao” Ngọt ngào của cô làm cậu muốn liếm hết tấc da thịt của cô, mỗi tấc da thịt ấy dường như đều tiết ra mật ngọt làm cậu mê mẩn, Lạc An Hải nuốt lấy dịch tanh ngọt của mình, quấn quít lấy cãi lưỡi của cậu, nơi riêng tư không cam chịu cố ý ma sát nam tính của cậu, tay nhỏ bé vuốt ve khắp dục vọng đang dâng trào của cậu, ngón tay mềm mại làm cho Hàn Định Duệ phát ra tiếng trầm nắm lấy bàn tay thon thả của cô đang cách lớp vải dệt khiêu khích nam tính của cậu.“Hừ...” Lạc An Hải hừ nhẹ, thân thể càng bị ma sát của cô mà trở nên nóng rực, rốt cuộc không thể duy trì lý trí, nam tính điên cuồng, trướng đau, thầm nghĩ nhanh chóng muốn vùi vào cánh hoa non mềm nhanh chóng cởi bỏ quần lót của cô, đem váy đẩy cao tới eo, rồi lại xé rách chiếc quần lót mỏng manh, giải phóng cánh hoa thịt đang ẩn nấp, dùng sức tách cánh hoa đang ẩm ướt, hung hăng tiến vào.“A!” Cho dù huyệt hoa thực sự đã rất ướt át, nhưng nam tính của cậu lại quá to lớn, Lạc An Hải cảm giác như mình đang bị cưỡng ép, bụng trướng lên, toàn thân căng thẳng, mút nam tính của cậu sâu vào trong hoa huy*t. Hàn Định Duệ giữ chặt lấy cái eo mảnh mai của cô, mồ hôi không ngừng thoát ra, cô không những ẩm ướt mà lại chặt đến vậy... Làm cho cậu điên cuồng, rốt cuộc không thể khống chế, cuồng dã cùng phóng túng ra vào trong cánh hoa non nớt của cô, bên dưới không ngừng ra vào, bàn tay không chịu yên phận lại mò lên nhũ tiêm mềm mại, trực tiếp trêu đùa đỉnh nhũ đỏ au của cô. “Ưm, a......” Lạc Ann Hải ngẩng đầu, tiếng ngâm nga không ngừng vang lên, làm cho cô vừa cảm thấynhục nhã, kích thích đang tăng vọt, vừa hưng phấn không thể kiềm Định Duệ đột nhiên ôm cô ngừng lại, Lạc An Hải hoảng hốt, huyệt nhỏ chớp mắt co rút chặt lại, cậu ngừng một chút, lại dùng sức đâm sâu vào trong hoa huy*t của cô.“A” Cô yêu kiều, ôm chặt lấy cổ cậu, sợ hãi ngã xuống, chân dài dùng sức kẹp chặt lấy eo của người đàn ông. Hàn Định Duệ ôm cô đi về phía sofa, mỗi một bước đi, nam căn lại đâm thật sâu vào hoa huy*t xinh đẹp, cậu hưởng thụ sự tuyệt vời khi hoa huy*t cắn nuốt nam tính của An Hải cắn môi, xâm nhập luôn phiên khiến cơ thể cô như nhũn ra, cô bị đưa đến ghế sofa, hai chân bị mở ra tạo thành tư thế vô cùng xấu hổ, mà đỉnh nam tính của cậu không ngừng thâm nhập sâu vào tận hoa kính của cô, thủy dịch ái ân không ngừng bị bàn tay cậu nhu lộng mà chảy ra, mọi nơi trên cơ thể cô đều bị cậu xâm chiếm, mặc cậu bày ra tư thế dâm lãng như thế nào, không biết cao trào qua đi mấy lần, trong cơ thể cô tất cả đều là bạch dịch của cậu lưu lại, theo nam tính đi ra mà tạo thành từng mảng đọng trên drap giường, dính đầy bụng, quanh đùi non và cả sâu trong hoa kính của cô. Lạc An Hải nằm sấp quỳ trên sofa, ánh mắt đỏ ửng nhiễm thêm một tầng sương mờ, cơn lốc tình ái đã làm cho tiếng rên rỉ của cô trở nên khàn khàn, cố gắng ổn định lại tinh thần, từng ngụm khí hô hấp trở nên khó Định Duệ dường như còn chưa thỏa mãn thú tính, từ phía sau, cánh thịt hoa đã trở nên sưng đỏ, không ngừng chảy ra bạch dịch cùng mật hoa bóng loáng.“Đừng mà...” Cô mở miệng cầu xin, quả thật cô đã mệt mỏi lắm rồi, nhưng mà hoa kính vẫn còn phun ra nuốt vào nam tính của cậu. Thân thể cậu nóng rực dán ngay sau lưng của cô, hai tay nắm lấy tuyết lê mê người, miệng hấp thu mồ hôi đang chảy xuống má cô, sau đó ở bên tai khe khẽ gọi tên của cô.“An Hải...” cậu luôn muốn gọi cô như vậy, không phải là kêu cả họ lẫn tên của cô “Ừ...” Lạc An Hải thực sự không còn nghe thấy cậu nói cái gì nữa, biết đáp lại theo bản năng. Hàn Định Duệ biết cô đã lâm vào mê mang, con ngươi đen phiếm nồng tình ý “An Hải...... Anh yêu em” Giọng nói của cậu khẽ khàng mà kiên định, sau đó thật sâu sáp nhập vào thân thể cô, đem bạch dịch của cậu bắn thẳng vào u huyệt của An Hải tỉnh lại đã là giữa trưa ngày hôm sau, mà trên giường chỉ còn lại một mình mài quá độ làm toàn thân cô trở nên đau nhức nhưng không cảm thấy xa cách, khó chịu... Cô nghĩ đến tối hôm qua Hàn Định Duệ ôm cô vào nhà tắm, rửa sạch thân thể, sau đó lại làm thêm lần nữa, cô mất mặt, khóc lóc cầu xin cậu dừng lại, cuối cùng không thể chịu nổi, liền ngất trước khi cậu đạt cao trào. Lạc An Hải hồi tưởng lại mà khuôn mặt không khỏi phiếm hồng, cô không ngờ dục vọng của Hàn Định Duệ khủng bố như vậy, đã thực sự quên mình cùng cậu đã dây dưa mấy lần, bây giờ nơi riêng tư không ngừng đau xót, còn phần eo thì chẳng phải nói An Hải ngẩng mặt lên, tuy rằng tỉnh lại không thấy được Hàn Định Duệ khiến cô có chút thất vọng, nhưng cũng cảm thấy thật may dù cô đã quyết định không trốn tránh cậu nữa, cô muốn chấp nhận tình yêu này, muốn được yêu Hàn Định Duệ hết mình, nhưng mà từ trước đến nay cô chưa từng yêu ai, đối với tình yêu, cô cảm thấy thật xa nữa ngày hôm qua bọn họ vẫn còn đối chọi gay gắt, kết quả mới qua một đêm, tình huống lại hoàn toàn thay đổi khiến cô không biết phải làm thế nào, nữ vương khí thế cao ngạo bỗng chốc chẳng khác gì cô gái lần đầu biết yêu. Đúng lúc Lạc An Hải đang phiền não suy nghĩ, cái bỗng nhiên ngửi thấy một mùi thơm từ bên ngoài bay vào, cô do dự, cuối cùng vẫn cố bước xuống giường, lấy drap bao quanh thân thể, bước chân ra khỏi Định Duệ chỉ mặc quần, trên ngực trần còn lưu lại mấy vết móng tay, đều là dấu vết của cô lưu lại, cậu đặt thức ăn lên bàn, nhìn thấy Lạc An Hải, khuôn mặt anh tuấn mỉm cười “Dậy rồi à.”“Ừm” Lạc An Hải dời ánh mắt đi, cảm thấy mặt mình hơi nóng...... Cô biết - mình đang đỏ mặt!Lạc An Hải vừa thẹn lại vừa quẫn, loại phản ứng này khiến cô cảm thấy không quen, muốn xoay người đi về Định Duệ nhịn cười, biết nếu mình cười trước mặt cô, cô gái kia nhất định sẽ thẹn quá hóa giận, cậu biết cô rất sĩ diện, nhưng Lạc An Hải bây giờ vô cùng xinh loạn lọn tóc mai, trên người chỉ được bao bọc bởi chiếc drap trắng, để lộ những dấu hôn trên gáy cùng xương quai xanh mà cậu lưu lại, đôi má ửng đỏ, đôi môi vẫn còn sưng, nhìn là biết cậu ngấu nghiến cô như thế nào, con ngươi nhiễm chút e lệ, thẹn thùng. Toàn thân cô đều tản ra hương vị tình dục quyến rũ cậu.“Nhìn cái gì!” Ánh mắt cậu làm cô vô cùng ngại ngùng, không nhịn được trừng cậu một cái “Em thật đẹp!” Hàn Định Duệ không chút do dự nói ra lời ca An Hải ngẩn người, rất nhiều người nói cô xinh đẹp, nghe những lời ấy đã trở thành thói quen của cô, nhưng mà đây là lần đầu tiên nghe thấy Hàn Định Duệ khen cô xinh đẹp... Cánh môi hơi hơi cong lên, nhưng vẫn tỏ ra khinh thường.“Lời khen của cậu không làm tôi trở nên ưu việt hơn đâu.” Hàn Định Duệ đi ra khỏi quầy bar rồi đi đến phía trước cô, cúi đầu khẽ hôn lên trán cô, con ngươi đen chăm chú nhìn cô “Tôi không cần ưu việt, tôi chỉ cần em là được rồi.”Lạc An Hải cảm thấy mình tim đập nhanh hơn, cô đỏ mặt, có chút ngây ngốc nhìn cậu luồn tay vào mái tóc mình, “Hàn Định Duệ, cậu uống nhầm thuốc đấy à!” Thế nhưng lời này với cậu lại như một lời khen ngợi, mà cô, những câu ân ái chưa bao giờ nói ra, đây là lần đầu tiên khiến cô đỏ mặt, tim đập nhanh. Lạc An Hải lấy tay đẩy cậu ra, không dám nhìn cậu, đi nhanh về phía quầy sau, Hàn Định Duệ cố nhịn cười, trong mắt lóe ra vui sướng, cơ hội hiếm có thấy nữ vương đỏ mặt e thẹn, khiến cậu không nhịn được muốn bắt lấy cô. Cậu tiến lên phía trước, kéo cô vào ngực, ôm chặt lấy cô.“A!” Lạc An Hải ngạc nhiên kêu lên, theo bản năng lấy tay chống trước ngực cậu. “Cậu làm cái gì vậy!” Cô căm tức nhìn cậu, không có giãy dụa, Hàn Định Duệ ôm cô đi đến ghế ở quầy bar, ngồi xuống, để cô ngồi trên đùi cậu, bàn tay vô cùng thân thiết ôm lấy eo của cô, chóp mũi cọ cọ vào vành tai cô “Đừng căng thẳng, tôi biết em không quen với thay đổi này... tôi cũng rất giống em”Bọn họ hai người đối chọi gay gắt đã nhiều năm nay, giống như kẻ thù từ kiếp trước, vậy mà giờ lại trở thành người yêu của nhau, ai cũng không thể thích ứng ngay được, thậm chí theo bản năng còn dặt dè, cảnh giác đối phương “Từ từ sẽ quen, không sao cả, chúng ta còn nhiều thời gian mà” cậu nhẹ giọng nói làm Lạc An Hải chậm rãi buông lỏng tâm tư, sau đó nhẹ nhàng gật đầu. “Ừ” “Cho nên,” Hàn Định Duệ khẽ cắn của cô vành tai, lai khôi phục thái độ cao ngạo, trêu ngươi cô “Cô dâu nhỏ thật nghe lời, tôi thật sự chưa có quen” “Ai là cô dâu nhỏ chứ!” Lạc An Hải xấu hổ trừng cậu, cảm thấy cô gái ngượng ngùng kia dường như không phải là mình mất hết mặt mũi rồi “Cút! Đừng ôm tôi” Cô đẩy cậu, muốn rời khỏi lòng cậu, nhưng cậu đâu có chịu buông tay, biết cô thật tâm cũng không muốn đẩy cậu ra, bằng không cô sẽ không sử dụng lực đạo yếu ớt như vậy “Quả nhiên, em vẫn hung bạo như vậy, có vẻ tôi quen với tính cách này hơn.” Tuy rằng cô thẹn thùng thật đáng yêu, nhưng cậu vẫn thích Lạc An Hại kiêu ngạo mà quật cường kia hơn, cô vẫn cứ độc mồm độc miệng, làm cho người ta tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, lại không nhịn được mê luyến cô. Mà cậu, thật sự đã trúng tình độc của cô mất rồi.“Đồ bệnh” Lạc An Hải nghi ngờ cậu không phải bị ngược cuồng đấy chứ, cô lườm cậu một cái, cũng không đẩy cậu ra nữa, để mặc cậu ôm mình, cánh môi lại lặng lẽ cong lên, cảm giác mình như được độc sủng. Sao cô lại không hiểu, Hàn Định Duệ cố ý nói những lời này là muốn cô thả lỏng, không muốn cô suy nghĩ nhiều, bọn họ chỉ cần như vậy, cho dù đấu võ mồm cũng tốt, cãi nhau cũng tốt, không cần sốt ruột, từ từ thay đổi thói quen là được Lạc An Hải lặng lẽ tươi cười, Hàn Định Duệ cũng nhếch khóe môi, cậu phát hiện Lạc An Hải cao ngạo làm cho cậu mê luyến, mà kiêu ngạo của cô lại đốt lên dục hỏa của cậu, cho nên, lúc cậu nhìn thấy cô bọc drap ra khỏi phòng, bộ dáng đầy yêu mị, mê hoặc người, nam tính của cậu liền trướng không nhịn được, cúi đầu hôn cô, đầu lưỡi liếm qua cánh môi, tiến thẳng vào trong miệng cô, cướp lấy ngọt ngào. Bàn tay kéo drap xuống, nắm giữ lấy một bên tuyết nhũ, tùy ý vo vê, miết An Hải ôm chặt gáy cậu, dưới thân mông tròn lại tiếp tục mà sát nam tính nóng bỏng của cậu, tiểu huyệt lại ướt át. Tay cô đi xuống, trực tiếp kéo phéc mơ tuya của cậu, nắm lấy nam tính, bàn tay mềm mại ma sát dục vọng căng trướng.“Ưm......” Hàn Định Duệ phát ra hừ nhẹ, dục vọng nháy mắt bùng lên, cậu để cô ngồi lên đùi cậu, bàn tay xoa xoa cánh mông nở nang, đầu lưỡi liếm môi cô, khàn khàn ra lệnh “Dùng sức xoa nó.” Lạc An Hải vui vẻ tuân lệnh, tay nhỏ bé cao thấp ma sát nam tính, lòng bàn tay dính chút bạch dịch vừa tiết ra, bàn tay nhỏ bé ra sức trêu đùa nam tính của người ra sức dây dưa, đầu lưỡi tự động đi vào miệng đối phương, cuốn lấy hơi thở của chìm trong khoái cảm khiến hai người không hề biết có người đang đứng trước cửa, con ngươi kinh ngạc nhìn hai người, một tiếng rống giận lập tức truyền đến.“Hai người đang làm gì vậy hả?!” Hàn Định Duệ cũng không biết tại sao mình lại đuổi theo Lạc An Hải, lúc nhìn thấy Lạc An Hải rời đi, trong lòng bỗng nhiên dang lên một nỗi xúc động, cảm thấy không muốn buông tay cô ra, không kịp suy nghĩ, cậu vội chạy theo cô như một thói lấy chìa khóa xe, ép cô lên xe, nhất thời cũng không biết nên đi đâu, đành phải đem xe chạy đến chỗ kinh doanh của dọc đường hai người chẳng nói gì với nhau, đến bãi đỗ, Lạc An Hải xuống xe, Hàn Định Duệ sờ sờ mũi, cũng xuống xe theo cô. Cậu đi theo cô vào thang máy, lên chỗ cao nhất cô máy dừng lại, Lạc An Hải nhấn mật mã xong, cửa thang máy mới mở ra, chỗ rộng như vậy, ước chừng hơn trăm mét vuông mà chỉ có mình cô là lần đầu tiên Hàn Định Duệ đến chỗ ở của Lạc An Hải, cậu nghĩ với cá tính cao ngạo của Lạc An Hải, chỗ cô ở chắc chắn sẽ vô cùng xa hoa, lộng lẫy, không ngờ chỗ này lại ấm áp, đơn điệu đến khách trưng bày một chiếc ti vi LCD bốn mươi inch, đối diện tivi là chiếc sô pha dài, ở giữa là một chiếc bà thủy tinh hình tròn, trên đất dải thảm lông mềm mại, vài cái gỗi mềm rải rác nằm trên ghế sô bếp cùng phòng khách dùng một tấm thủ tinh lớn duy nhất để ngăn cách, phòng bếp còn thêm một cái quầy bar hình vòng cung, bên cạnh quầy bar là quầy rượu cùng máy pha cà có thêm ba phòng khác nữa, từ lúc mở cửa có thể nhìn thấy bên trái là thư phòng, bên phải hẳn là khách phòng, phòng ngủ thì nằm ở giữa. Chỗ rẽ còn có một cái bể cá nhỏ, bên trong chỉ nuôi mấy chú cá vàng, trong bể có một khóm cây xanh Định Duệ kinh ngạc nhìn bể cá cùng mấy khóm hoa, cảm thấy hai loại này không hề giống tính cách của Lạc An Hải, một căn phòng ấm áp, thanh nhã hiện ra lù lù trước mặt An Hải lấy một hòm thuốc trong ngăn tủ ra, thấy cậu còn đứng ngơ ngẩn ở cửa, liền lên tiếng nhắc nhở “Còn đứng ở đó làm gì? Lại đây.” Giọng điệu lạnh lùng, nói xong cũng không để ý cậu, ngồi thẳng lên sô pha, mở hòm thuốc thấy hòm thuốc, Hàn Định Duệ lại cảm thấy kinh ngạc. Chẳng lẽ cô muốn giúp cậu xử lí miệng vết thương? Từ khi nào cô trở nên tốt bụng như vậy? Rõ ràng vừa rồi cậu còn bị cô không biết ơn đẩy ngã, trên tay còn có một vết sẽ không trả thù việc lúc nãy cậu cướp chìa khóa, ép cô lên xe đấy chứ? A! Còn có chuyện lúc trước vứt chìa khóa xe của cô đi rằng nghi ngờ trong lòng, nhưng Hàn Định Duệ vẫn đi lên phía trước, ngồi trên sofa.“Tay.” Cô ra lệnh cho cậu. Hàn Định Duệ ngoan ngoãn vươn tay phải trên tay đã ngừng chảy, đóng thành từng cục huyết nhỏ li ti. Lạc An Hải dùng chiếc kẹp nhỏ, lấy một miếng băng gạt, thấm một ít cồn sát trùng, cẩn thận giúp cậu xử lý miệng vết Định Duệ rất kinh ngạc, không ngờ cô thật sự muốn giúp cậu bôi thước chứ không phải là muốn trả thù. Miệng vết thương vì cồn sát trùng mà hơi đau, nhưng cậu cảm nhận được cô đã cố hết sức nhẹ nhàng, dường như sợ làm đau cậu, điều này làm cho cậu cảm thấy hơi bất ngờ, không nhịn liếc cô một là lần đầu tiên hai người ngồi gần như vậy, cô cúi đầu, lông mi dài cong vút, làm cho cậu có ý nghĩ muốn dùng tay chạm vào. Da cô trắng không tì vết, hô hấp nhẹ nhàng phất qua tay cậu, tim cậu dường như cũng rung động An Hải biết Hàn Định Duệ đang nhìn mình, cô cực lực duy trì vẻ mặt lạnh lùng, xử lí vết thương sạch sẽ, nhìn kĩ miệng vết thương không còn miếng thủy tinh nào còn sót lại, mới bôi thuốc, cuốn chặt miếng vải lại cẩn thận, Lạc An Hải mới ngẩng đầu nhìn cậu, giọng điệu lạnh lùng nói “Cởi áo ra đi.”“Cái gì?” Hàn Định Duệ thất thần, cô muốn làm gì vậy?Nhìn thấy sự hoảng hốt của cậu, cô cũng không khỏi chấn động. Giúp cậu xử lý tốt vết thương trên tay, bây giờ muốn thấy vết thương ở sau lưng cậu......“Lạc An Hải, cô đổi tính khi nào vậy?” Từ khi nào cô bắt đầu quan tâm đến hắn?Lạc An Hải không muốn quan tâm lời cậu nói, nói thêm một lần nữa “Cởi áo ra, xoay người lại!”Trong lòng Hàn Định Duệ tràn đầy ngạc nhiên, nhưng vẫn theo ý cô xoay người lại, cởi áo ra. Cánh tay giơ lên động đến vết thương ở sau lưng, cậu khẽ than nhẹ một An Hải nhìn thấy vết bỏng lớn sau lưng cậu, không khỏi nhíu nhíu mày, cô đứng dậy đi vào phòng tắm, một lát sau cầm theo một cái khăn lông cừu đi Định Duệ nhíu mày nhìn cái khăn trên tay cô, thấy cô trừng mắt với cậu, cậu thức thời xoay người lại, khăn lông mát lạnh đặt trên da cậu, cơ bắp căng chặt dần nới lỏng ra.“Tuy rằng cậu xen vào việc của người khác, nhưng vết thương này là do tôi...... Tôi không muốn nợ cậu.” Rốt cục Lạc An Hải cũng giải thích hành vi của mình, nhưng lại không nhịn được, thêm một câu châm chọc, “Đồ ngốc, đâu phải tôi không tránh được.” Cô khi đó đã chuẩn bị né rồi.“Cho dù tránh khỏi ấm trà, nhưng bên trong vẫn có nước nóng mà? Sau đó nếu bị mảnh vỡ cứa phải... cô là con gái, không thể để dung mạo của mình bị ảnh hưởng được” Hàn Định Duệ biết cô sẽ không biết ơn, dù sao cậu che cho cô cũng không muốn cô cảm tạ, chỉ là hành động theo bản năng mà An Hải mâu quang giận giữ, đột nhiên nhớ tới khi cậu gặp mấy tên lưu mang, lúc mười tuổi cũng như vậy, không sợ chết mà che cho cô, kêu cô chạy mau. “Vẫn ngu ngốc như xưa.”“Cái gì?” Tiếng của cô rất nhỏ, Hàn Định Duệ không nghe An Hải không nói nữa, đổ rượu thuốc trên tay vào chiếc khăn, tạm thời không muốn đôi co với cậu, tập trung xoa thuốc giúp cậu.“Aaa!” Không ngờ cô đột nhiên dùng sức, Hàn Định Duệ đau đớn kêu lên “Lạc An Hải!” Cô quả nhiên là muốn trả thù cậu, lúc đầu dịu dàng chỉ là muốn cậu lơ là cảnh giác.“Không dùng lực làm sao có thể tiêu được vết bầm? không phải cậu luôn tỏ ra mình là anh hùng sao? Đau có tí mà đã kêu.” Lạc An Hải lạnh lùng châm Định Duệ đột nhiên nghĩ đến năm cậu mười tuổi, vì cô mà cả người cậu bị đánh đến thâm tím, sau đó cũng là một lời châm chọc dành cho nhưng có một chút khác biệt so với lúc trước, khi đó cô không tốt bụng giúp cậu bôi thuốc như vậy - nhưng cậu tình nguyện không cần sự tốt bụng của là cố ý, cô càng ấn càng dùng sức, Hàn Định Duệ đau đến đổ mồ hôi, nhưng mà miệng vẫn mím chặt, không ho he một dời đi lực chú ý, cậu mở miệng nói “Đừng giao đấu với Chú Lạc nữa.”Lạc An Hải dừng động tác, “Thế nào? Làm anh hùng còn chưa đủ, còn muốn tham gia vào việc của người khác sao?”Hàn Định Duệ biết cô sẽ tỏ thái độ như vậy, bất đắc dĩ xoay người lại nhìn cô, “Lạc An Hải, cô có thể đừng ngắt lời không, không thể bình tĩnh nghe tôi nói sao?”“Cậu muốn nói gì?” Lạc An Hải buông khăn ra, hai tay ôm ngực, nâng cằm, ra sức phòng bị nhìn thẳng cậu. Hàn Định Duệ rất quen thái độ này của cô, đây là tư thái chiến đấu của bình lúc nãy như một ảo giác, bọn họ lại cãi cọ, một chút cũng không ngoài dự đoán của Hàn Định Duệ. Chỉ cần nói tới Chú Lạc, thái độ của cô sẽ như thế này. Cuối cùng, bọn họ sẽ lấy tranh cãi để kết rõ kết quả sẽ như thế nào, Hàn Định Duệ vẫn quyết định mở miệng, “Hàng năm cô đều tặng Chú Lạc một chiếc tẩu, chú ấy đều cất riêng vào trong một chiếc hộp gỗ, thỉnh thoảng mới mở ra xem.”Lạc An Hải trong lòng hơi giật mình, biểu cảm vẫn quật cường như cũ, không biểu lộ một tia cảm xúc.“Mấy ngày cô không về, giờ ăn cơm cũng muộn hơn, Chú Lạc cứ ở phòng khách chờ cô, tuy chú không biểu hiện ra ngoài, nhưng mọi người đều biết chú đang đợi cô về nhà ăn cơm. Chú Lạc không phải không quan tâm cô, chẳng qua là chú không biết nên ở chung với cô thế nào, cô cũng chưa cho chú cơ hội......”“Đủ rồi.” Lạc An Hải không muốn Định Duệ không để ý tới cô, tiếp tục nói “Lạc An Hải, cô có thể hận tôi, hận mẹ tôi, nhưng Chú Lạc không phải kẻ thù của cô, tuổi chú đã lớn, chú......”“Cậu nói đủ chưa!” Lạc An Hải phẫn nộ đứng dậy, căm tức nhìn cậu. “Cậu thì biết cái gì! Vốn cái gì cậu cũng không biết! Không cần cậu nhiều chuyện! Cút! Cút khỏi nhà tôi mau!”Rống xong, không muốn nhìn thấy cậu, Lạc An Hải chạy nhanh vào trong phòng, dùng sức đóng sầm cô đóng chặt cửa, Hàn Định Duệ đỡ trán, bất đắc dĩ nhắm mắt lại. Quả nhiên, kết quả lại như An Hải biết mình đang nằm mơ. Giấc mơ này cô đã mơ thấy rất nhiều lần, mỗi ngày, mỗi đêm, sớm thành thói mơ, cô vẫn còn là một cô gái nhỏ, co rúm người ở góc phòng nhìn mẹ gào khóc, điên cuồng ném đủ mọi thức xung quanh, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt, thê lương.“Vì sao? Vì sao lại đối với em như vậy? Vì sao? An Hải! An Hải!” Mẹ đột nhiên ôm lấy cô, run run dùng sức. “An Hải, mẹ chỉ có con, chỉ còn lại con thôi, ba con không cần chúng ta, vì sao lại như thế? Vì sao ba con không yêu mẹ? Mẹ yêu ông ấy mà!”Mà cô, để mặc mẹ ôm lấy mình, cho dù sợ hãi cũng không dám khóc, cô biết, nếu cô khóc sẽ chỉ làm cho mẹ thêm điên cuồng.“Nghe nói tiên sinh nuôi dưỡng tình nhân ở bên ngoài, muốn ly hôn phu nhân...... Phu nhân thật đáng thương.”“Kẻ có tiền kết hôn đều là như vậy, tất cả là vì ích lợi, không ngờ phu nhân lại sai lầm, yêu quá cuồng si.”Bọn họ không hề biết cô gái nhỏ đang đứng ở một chỗ khuất, toàn bộ lời nói đó đều lọt vào tai cô.“Lạc Thành Hòa! Tại sao anh lại đối xử với em như vậy! Anh vì người đàn bà kia mà muốn li dị em! Đừng mơ! Vĩnh viễn đừng nghĩ vậy! Lạc Thành Hòa! Em sẽ không cho anh thỏa mãn nguyện vọng ! Sẽ không!”“Giấy thỏa thuận li hôn tôi đã nhờ luật sư chuẩn bị tốt rồi.”“Không! Đừng đối với em như vậy! Em rất yêu anh mà...... An Hải! An Hải! Đi cầu xin ba con, xin ba con đừng vứt bỏ mẹ, mẹ thật lòng yêu ba con mà!”Cô thấy mẹ điên cuồng như vậy, lời của mẹ làm cô mê mệt, thấy mẹ bi thương, thấy ba tuyệt tình, nhìn hai người phá hoại hạnh phúc gia đình cô, hận, ngày càng tích lũy trong chỉ trong chớp mắt, ở trước mộ nhìn người thân mà cô oán hận, cô hoàn toàn cho rằng mình không cần ba, vậy mà ba lại vì cái chết của cô mà vô cùng bi thương. Mà nỗi hận với con người kia, người mà hằng đêm luôn đi vào phòng của cô, cả đêm nằm ôm ảnh cô, cô đơn, lạc lõng nằm trên giường nhìn cậu, trong lòng hoảng hốt như nhận ra điều gì đó, nhưng lại không dám tin. Cậu yêu cô...... Người mà cô căm hận nhất, người luôn luôn trầm mặc, người tưởng như muốn cướp đi hết mọi thứ của cô, thế mà lại yêu trầm mặc như vậy, lại luôn đè nén, kiểu bi thương này thật buồn sao lại như vậy...... Cô không hiểu, trong lòng chỉ cảm thấy sợ hãi, mặc kệ là mẹ yêu điên cuồng hay là cậu trầm tĩnh, trọng tình, đều làm cho cô sợ nhìn người đàn ông nằm ở trên giường, thân thể chậm rãi dần phiêu lưu, quỳ gối trước giường, đầu ngón tay khẽ chạm vào giọt lệ vương trên khóe mắt tim đau đớn rung động làm cho cô sợ hãi, cô không cần cậu như vậy, không cần cậu yêu sẽ không yêu cậu, chắc chắn mê mệt, đau đớn trong ái tình, cô thực sự sợ hãi, cô không muốn giống như Định Duệ...... Cô nhẹ nhàng ôm người đàn ông ở trên giường, nhắm mắt lại, thì thào, nhớ kỹ tên của cậu. Hàn Định Duệ...... Hàn Định Duệ......“Lạc An Hải!” Cô mở mắt ra, ánh mắt vẫn mê mang, kinh ngạc nhìn khuôn mặt vô cùng quen thuộc ở trong mộng.“Cô có khỏe không? Tôi nghĩ cô đang gặp ác mộng.” Hàn Định Duệ ở ngoài cửa chợt nghe thấy tiếng rên rỉ của cô, nghĩ rằng cô đang gặp chuyện gì đó, mở cửa phòng ra lại thấy cô nằm cuộn tròn giống như đứa trẻ đang sợ hãi thu mình lại. Nhìn cảnh kia, tim của cậu chợt đau không chút nghĩ ngợi đi vào phòng cô, muốn gọi cô tỉnh lại, nhìn thấy giọt lệ trong suốt trên khóe mi, không khỏi ngẩn ngẩn ra. Cô đang khóc?Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cậu chắc chắn sẽ cho rằng đây là ảo giác, Lạc An Hải tự cao tự đại, cao ngạo như một nữ vương, thế nhưng lại đang cô như vậy, lòng Hàn Định Duệ có chút hoảng loạn, cô mơ thấy cái gì, điều gì khiến cho Lạc An Hải kiên cường rơi nước mắt?“Hàn Định Duệ......”Nghe thấy tên của mình, Hàn Định Duệ cho rằng cô đã tỉnh, nhìn thấy mắt cô vẫn nhắm, cậu giật mình, không khỏi hoài nghi, chẳng lẽ...... Cô đang mơ thấy cậu?Làm sao có thể! Hàn Định Duệ cảm thấy nhất định mình suy nghĩ nhiều quá, nhìn nước mắt vương trên mi của cô, cậu không nhịn được nhíu mày.“Lạc An Hải, cô tỉnh lại đi, Lạc An Hải!” Hàn Định Duệ lay cô, muốn đem cô từ trong mơ trở về thực tại, mặc kệ cô đang mơ thấy gì, nhìn cô như vậy cậu không thể chịu nổi. Lạc An Hải kiêu ngạo như vậy không thể rơi lệ cô rốt cục mở mắt ra, không còn nói mớ nữa, vẻ mặt yếu ớt mờ mịt, đôi mắt phiếm nước nhìn cậu, dường như muốn hút lấy linh hồn của Định Duệ nghĩ tâm tính thiện lương của mình như bị dỡ An Hải trừng mắt nhìn cậu, phát hiện khuôn mặt trước mắt là thực, cô nháy mắt thanh tỉnh, hiểu được đây không phải là mơ. Cô chật vật ngồi dậy, “Sao cậu còn ở trong nhà tôi? Không phải tôi bảo cậu cút đi rồi sao.”Biết cô đã khôi phục lại như bình thường, Hàn Định Duệ cảm thấy vừa bất đắc dĩ vừa buồn gái này, luôn quật cường như không vạch trần cô, đi thẳng vào trong phòng tắm, vắt một cái khăn ướt đi ra, ném cho cô.“Mau lau mặt đi, ngủ còn chảy nước miếng, nếu chụp được cảnh này đưa cho người khác xem, nhất định bọn họ sẽ há hốc mồm ngạc nhiên cho coi.”“Ai cần cậu lo, ra khỏi phòng tôi.” Lạc An Hải dùng khăn lông che mặt, tiếng nói rầu rĩ từ khăn lông truyền ra.“Tôi nấu cơm chiều rồi, lau nhanh lên rồi ra ăn cơm.” Không nói thêm gì nữa, Hàn Định Duệ thức thời ra khỏi phòng để cô bình tĩnh trở An Hải cầm chặt khăn lông, con ngươi nhìn thẳng cánh cửa. Cô biết mình vừa khóc, mỗi lần nằm mơ, cô luôn khóc rồi tỉnh lại, cậu nhất định đã nhìn thấy. Cô chuẩn bị nhìn cậu cười nhạo, không ngờ cái gì cậu cũng không nói, còn lấy việc buồn cười kia che giấu giúp cô. Dường như luôn như vậy, cậu luôn làm ra chuyện ngoài dự đoán của cô. Cô đối với cậu cực kì ác liệt, cậu lại che chở phía trước cho cô, giúp cô tránh khỏi ấm trà mà ba ném tới, rõ ràng buổi chiều mới cãi nhau ầm ỹ, cậu lại không lấy việc kia chế giễu và người đàn ông trong trí nhớ hoàn toàn giống nhau, đều khiến cô không thể nhìn An Hải cảm thấy mờ mịt, giờ này phút này, cô không biết nên làm thế nào. Tiếp tục cãi nhau ầm ỹ với Hàn Định Duệ sao? Nhưng cô cảm thấy mình bây giờ không còn sức lực để cãi nhau với cậu nữa rồi...Áo giáp phòng bị này, làm cho cô cảm thấy vô cùng mệt mỏi.“Vâng, con vẫn ở đây.”Lạc An Hải ngẩng đầu, nghe thấy âm thanh từ bên ngoài truyền đến, nghĩ nghĩ, cô bước xuống giường ra khỏi phòng, đi thẳng tới phòng bếp.“Vết thương không có vấn đề gì, Lạc An Hải đã giúp con bôi thuốc rồi.” Hàn Định Duệ cầm di động, nhìn thấy Lạc An Hải, tiếng cậu nhỏ lại. Mà đầu kia điện thoại, Mai Phương nghe thấy con trực tiếp kêu tên Lạc An Hải, không nhịn được liền nhắc nhở hắn.“Con đấy, luôn gọi cả họ lẫn tên của An Hải, nói mãi cũng không chịu nghe, từ nhỏ đã không gọi An Hải là chị......”Hàn Định Duệ im lặng nghe mẹ dạy, Lạc An Hải đứng yên lặng ở quầy bar, hai người lơ đãng nhìn nhau. Cô không được thoải mái cho Định Duệ cảm thấy buồn cười, đột nhiên thấy Lạc An Hải như vậy lại có chút đáng yêu, cố nhịn không cười, cậu lấy cái mâm sứ ở trong tủ bát ra, nghiêng đầu dùng vai kẹp lấy di động, đặt mỳ Ý lên điện thoại Mai Phương thấy con nãy giờ không nói gì, cũng không nói thêm nữa. Đứa nhỏ này không biết vì sao mọi việc đều nghe lời bà, nhưng chỉ có việc kêu An Hải là chị thì lại cố chấp không chịu được. “Thôi đi, mỗi lần nói chuyện này lúc nào con cũng im lặng. An Hải có khỏe không, con không cãi nhau với An Hải đấy chứ?”“Cô ấy không có việc gì, bọn con không cãi nhau.” Hàn Định Duệ đặt mỳ Ý lên bàn ăn, lại lấy một cái cốc, đổ một ít nước ép táo vào trong cốc, đặt lên An Hải nhìn mý Ý với thịt hun khói cùng tương cà chua - mỳ ý mà không dùng tương cà chua chính cống, cô sẽ không bao giờ đụng vào. Cô liếc Hàn Định Duệ một cái, sao cậu lại biết được khẩu vị của cô?Vốn cô còn đang do dự có nên ăn hay không, nhưng lại nghĩ đến đây là nhà của mình, nguyên liệu nấu ăn cũng là cô mua, vì sao lại không ăn? Suy nghĩ một lúc, mới tới bàn ngồi xuống, cầm cốc nước táo ép uống một ở chỗ kia, Hàn Định Duệ còn đang nói chuyện với Mai Phương. “Dạ, mẹ bảo chú Lạc đừng lo lắng.”Nghe bọn họ nhắc tới ba, Lạc An Hải đang uống nước táo ép cảm thấy hơi bực mình, sau đó lại coi như không có việc gì, tiếp tục uống nước trái Định Duệ khẽ cử động khóe miệng, coi như không thấy, tiếp tục nói chuyện với mẹ “Vâng, con biết rồi, con sẽ cố gắng chăm sóc cô ấy thật tốt.” - Rốt cục Lạc An Hải cũng nhìn thẳng cậu, mày nhíu lại.“Vâng, mẹ cứ bảo Paul mang hành lý của con đến đây là được.” Paul là lái xe của nhà họ lý? Cái gì mà hành lý? Lạc An Hải nghi hoặc trừng cậu, càng nghe càng cảm thấy không Định Duệ thấy ánh mắt nhìn chằm chằm của cô liền gác điện thoại, ngồi xuống bàn ăn, đối diện với cô, uống một chút nước táo rồi mới cầm dĩa lên ăn mỳ bơ nồng nàn hấp dẫn vị giác của Lạc An Hải, cả ngày hôm nay cô cũng chưa ăn gì, quả thật bây giờ rất đói bụng, mà lúc này mọi chú ý của cô đều tập trung vào cuộc đối thoại trong di Hàn Định Duệ không nói lời nào, cô đành chủ động hỏi “Bảo Paul đem hành lý tới đây làm cái gì? Là ai muốn đưa hành lý cho ai?”Hàn Định Duệ nuốt mỳ, uống một ngụm nước quả nhuận yết hầu, thấy Lạc An Hải đã không còn kiên nhẫn, giận tái mặt, cậu mới nhàn rỗi mở miệng.“Chú Lạc rất bất mãn với sinh hoạt cá nhân dâm loạn của cô.”Hai chữ kia làm Lạc An Hải lập tức nổi bão,“Ai dâm loạn......”“Cho nên muốn tôi giám sát cô.”“Cái gì?!” Lạc An Hải gần như nhảy dựng lên, không thể tin những gì Hàn Định Duệ nói “Giám sát? Cái quỷ gì vậy!” Cô đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn bị giám sát, thế mà còn bị một tên kém cô bốn tuổi giám sát!Lạc An Hải không chịu nổi. Giám sát? Phi!“Cậu lập tức cút ngay ra ngoài cho tôi!”Đối mặt với tiếng kêu gào của cô, Hàn Định Duệ trấn định tự nhiên, “Có ý kiến gì, gặp Chú Lạc mà nói.” cậu tốt bụng đưa di động đến trước mặt cô. Lạc An Hải trừng mắt nhìn di động cậu đưa cho ba...... Không đến nửa tháng, bọn họ ba và con gái đã hai lần xảy ra xung đột, nếu thêm lần này sẽ là lần thứ ba...... Cô cũng không muốn làm cho ông già kia tức chết.“Hửm? Không gọi sao?” Hàn Định Duệ chống cằm nhìn An Hải đáp lại là trực tiếp đập vỡ điện thoại của đi vào văn phòng, bây giờ là ba giờ chiều, mọi khi công ty vô cùng náo nhiệt, lúc này, bình thường đều là thời gian trà chiều của một đám cô gái trong công ty. Nhưng giờ phút này, đừng nói náo nhiệt, ngay cả gõ bàn phím cũng không dám dùng sức, đi còn phải lo sợ chỉ dám nhón chân nhẹ nhàng, chỉ sợ gây ra một tiếng động khó hiểu nhìn xung quanh, cô mới chưa đến công ty hai ngày, tự dưng xảy ra chuyện gì vậy?Nhìn thấy tổng giám đốc, những người khác trong công ty đều bày ra vẻ mặt ai oán, không ai dám đi vào văn phòng của bà chủ. Hai ngày nay bà chủ vẫn còn nổi giận, công việc đều bị đảo qua đảo lại, đặc biệt là tổ kế hoạch, buổi sáng mới bị đối xử một cách hung bạo, lúc này cả tập thể đang ngồi hấp hối trên bàn làm cảm thấy kinh ngạc, nữ vương đại nhân chẳng mấy khi đến công ty, bình thường nếu có việc đều phải lên lầu tìm cô ấy, “Xảy ra chuyện gì vậy?” Cô ra hiệu cho mọi thể nhân viên đều lắc đầu, bọn họ cũng không biết! Ngày hôm qua bà chủ khí thế bừng bừng đên công ty, chưa đến mười phút đã nói muốn họp, tất cả đều bị bà chủ lôi ra trút giận, bà chủ còn đưa ra mệnh lệnh, nếu trong vòng một tháng không hoàn thành nhiệm vụ thì mười phần trăm tiền thưởng sẽ bị cắt họ kêu gào thảm thiết, nhưng mà sắc mặt bà chủ lạnh như băng làm mọi người không ai dám kêu một tiếng, kế hoạch bọn họ chuẩn bị tốt, bà chủ hạn bọn họ nội trong một ngày phải đưa ra được kế hoạch đó, kế hoạch của bọn họ bị boss nữ vương gạt phăng. Bây giờ toàn bộ công ty đang lâm vào cảnh nước sôi lửa bỏng, bọn họ đang chờ mong vị cứu tinh giúp bọn họ. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt chờ mong nhìn tổng giám bị ánh mắt của bọn họ làm bật cười. Có chuyện đáng sợ như vậy sao?Vô cùng đáng sợ nha - mọi người dùng sức gật chịu nổi mấy kẻ dở hơi này, Elle lắc đầu, đi tới văn phòng của bà chủ, chuẩn bị đối mặt vói cơn thịnh nộ của boss nữ vương. Mới đi hai bước, phía sau liền truyền đến một tiếng nói trầm thấp.“Thực xin lỗi, đã quấy rầy.”Nha - Elle quay lại nơi phát ra tiếng nói trầm ấm mê người này, cô xoay người, ánh mắt lập tức sáng niên tuy rằng chỉ mặc một chiếc quần bò đơn giản, nhưng có thể thấy cơ đùi vô cùng rắn chắc, hữu lực, quần áo đơn giản không thể nào che đi thân thể cường tráng, hấp dẫn mê người ...... Chậc chậc, cái mông gợi cảm làm cho người ta rất muốn sờ thử một cái. Mà khuôn mặt kia...... Elle huýt ca cô nhìn thấy không ít, tiêu chuẩn của cô có thể coi như thiếu niên đó đạt yêu cầu, thật hấp dẫn nha!Nhìn khí chất trầm ổn, ngũ quan tuấn mỹ dương cương vẫn còn một chút ngây ngô của tuổi trẻ, nhưng có thể tưởng tượng được năm năm sau chàng trai này sẽ hấp dẫn đến thế nha nha, Elle vỗ tay. “Lily, gần đây không phải chúng ta đang lên kế hoạch dành thị trường phái nam sao? Cô thấy chàng trai này thế nào? Cậu ta làm người mẫu quảng cáo sẽ hấp dẫn một đống đàn ông cho coi.” Nhìn một cái, sexy thế này không phải là một tiểu thụ đấy chứ?Lily vuốt cằm, đói khát nhìn thiếu niên, nha...... Xem cái mông khêu gợi Định Duệ thấy tay Lily đặt trên tay mình, đối mặt với ánh mắt của một đám gái như sói như hổ đói khát, khuôn mặt tuấn tú vẫn cứ lộ vẻ cười nhạt, “Thật xin lỗi, tôi muốn tìm người.”Elle hơi dựa vào bàn, người dướn sát về phía cậu, lộ ra cổ áo thấp, váy ngắn khoe đôi chân thon dài, cô dụ hoặc nhìn thiếu niên, đầu lưỡi liếm cánh môi, dùng giọng nói mềm mại đáng yêu nói “Soái ca muốn tìm ai đây?”“Tôi muốn tìm......”“Elle. Jackson!” Cửa văn phòng của bà chủ đột nhiên bị đẩy mạnh, Lạc An Hải khí thế hung hãn bước ra, “Rốt cuộc cô cũng tới công ty rồi sao -” Sau đó ánh mắt ngừng lại, trừng mắt nhìn tên nhóc đứng ở cửa. “Hàn Định Duệ, cậu tới công ty tôi làm gì?”Đối mặt với nữ vương đang rít gào, Hàn Định Duệ bình thản ung dung, giơ cao túi giấy trong tay, thái độ lạnh nhạt vô tội.“Tôi đến đưa trà chiều cho cô.”

yêu em lần nữa được không anh